» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử
» Đăng lúc: 10:57 01/08/2013
» Lượt xem: 11303
Quá nhanh đã đến lúc phải đi. Cuộc phỏng vấn sẽ diễn ra trên một sân khấu được dựng lên ngay trước Trung tâm Huấn luyện. Một khi tôi rời khỏi phòng mình thì thời gian sẽ chỉ còn tính bằng phút cho đến khi tôi xuất hiện trước đám đông, máy quay, và toàn thể Panem.
Khi Cinna xoay nắm cửa, tôi dừng tay anh ấy lại. “Cinna…” tôi hoàn toàn mất tinh thần bởi nỗi sợ hãi sân khấu.
“Hãy nhớ rằng họ đã yêu quý em rồi,” Cinna dịu dàng nói. “Chỉ cần là chính em thôi.”
Chúng tôi tập hợp với cả nhóm của Đặc khu 12 ở thang máy. Portia và ê kíp của cô ấy chắc đã phải làm việc rất vất vả. Peeta trông thật nổi bật trong trang phục màu đen với các điểm nhấn họa tiết ngọn lửa. Khi chúng tôi đứng cạnh nhau, thật không khó để nhận ra chúng tôi ăn mặc đồng bộ. Haymitch và Effie cũng được chưng diện cho dịp này. Tôi tránh Haymitch nhưng chấp nhận lời khen tặng của Effie. Effie có thể phiền hà và thiếu một số kiến thức nhưng cô ta không khó chịu như Haymitch.
Khi thang máy mở ra, các cống phẩm khác đã xếp hàng để được đưa lên sân khấu. Tất cả hai mươi tư người chúng tôi được ngồi thành một hình cung lớn trong suốt các cuộc phỏng vấn. Tôi sẽ là người cuối cùng hoặc người áp chót vì các cống phẩm nữ sẽ kế tiếp các cống phẩm nam cùng đặc khu. Sao mà tôi ước tôi trở thành người đầu tiên đến thế và có thể nhanh chóng thoát được tất cả những thứ này! Giờ thì tôi phải ngồi nghe những người khác hóm hỉnh, hài hước, khiêm tốn, dữ tợn và duyên dáng như thể nào trước khi tôi bước lên. Thêm vào đó, khán giả sẽ bắt đầu thấy nhàm chán, giống như các Nhà thiết lập Trò chơi lúc trước. Và tôi chắc chắn là không thể bắn một mũi tên về phía khán giả để thu hút sự chú ý của họ.
Ngay khi chúng tôi chuẩn bị lên sân khấu, Haymitch xuất hiện ngay sau lưng Peeta và tôi và gầm gừ, “Hãy nhớ, các cháu vẫn là một cặp hạnh phúc. Cho nên hãy hành động giống như vậy.”
Gì vậy? Tôi đã nghĩ rằng chúng tôi đã được giải phóng từ lúc Peeta yêu cầu được huấn luyện riêng. Nhưng tôi đoán đó chỉ là chuyện riêng, chứ không công khai. Dù sao đi nữa bây giờ cũng không còn nhiều cơ hội để chúng tôi phải diễn với nhau, vì chúng tôi sẽ bước từng người một lên sân khấu và vào vị trí của mình. Chỉ bước lên sân khấu thôi cũng làm cho hơi thở của tôi trở nên dồn dập. Tôi có thể cảm nhận được mạch máu giật giật ở hai bên thái dương. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi ngồi được vào ghế của mình vì với gót giày cao và đôi chân run rẩy, tôi sợ rằng tôi sẽ trượt ngã. Mặc dù màn đêm đã buông xuống, Quảng trường thành phố vẫn sáng hơn ánh sáng của ngày hè. Một khán đài trên cao được dựng lên cho các vị khách danh dự, bao gồm các chuyên gia thiết kế được xếp ngồi ngay hàng đầu. Các máy quay sẽ hướng vào họ khi khán giả hưởng ứng các thiết kế của họ. Một ban công lớn của tòa nhà bên phải được dành cho các Nhà thiết lập Trò chơi. Đội ngũ phóng viên truyền hình phần lớn tập trung ở các ban công khác. Nhưng Quảng trường thành phố và các đại lộ dẫn đến nó vẫn chật cứng người. Chỉ đủ không gian để đứng. Ở nhà và các hội trường công cộng khắp cả nước, mọi chiếc ti vi đều được bật lên. Mọi công dân của Panem đều được phủ sóng. Sẽ không có trường hợp mất tín hiệu vào tối nay.
Caesar Flickerman, người đàn ông đã dẫn chương trình phỏng vấn hơn bốn mươi năm nay đang huênh hoang trên sân khấu. Có một chút đáng sợ bởi diện mạo của ông ta nhìn như không hề thay đổi suốt thời gian qua. Vẫn khuôn mặt đó bên dưới lớp phấn trắng trang điểm.Vẫn một kiểu tóc được ông ta nhuộm bằng các màu khác nhau qua mỗi kỳ Trò chơi sinh tử. Vẫn kiểu trang phục sang trọng đó, bộ dạ phục màu xanh gắn hàng nghìn những bóng điện nhỏ xíu lấp lánh như ánh sao. Họ làm phẫu thuật thẩm mĩ tại Capitol, khiến cho mọi người trông trẻ hơn và thanh tú hơn. Ở Đặc khu 12, già đi có thể được coi như một kiểu thành tích nào đó bởi rất nhiều người chết sớm. Bạn nhìn thấy một người cao tuổi bạn sẽ muốn chúc mừng tuổi thọ của họ và hỏi họ bí quyết để sống lâu như vậy. Một người béo tốt sẽ bị ghen tỵ vì họ không phải kiếm ăn lần hồi như phần lớn chúng tôi. Nhưng ở đây, mọi thứ khác hẳn. Vết nhăn là không được ưa thích. Vòng eo to không phải là dấu hiệu của thành công.