Old school Easter eggs.
Extasy
MobileTruyen.Wap.Sh
Wap truyện mới của admin đây, mời các bạn vào ủng hộ nhé!!!
Thông Báo: Mình đã cập nhật đủ bộ truyện The Hunger Games. Mời bạn xem!!!
Tập 1 - Tập 2 - Tập 3
Chào Mozilla bây giờ là 10:28 ngày 31/01/25
↓Xuống cuối trang↓

CHƯƠNG 1

» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử

» Đăng lúc: 10:49 01/08/2013

» Lượt xem: 19583

PHẦN I: CỐNG PHẨM

CHƯƠNG 1
Khi tôi tỉnh dậy, phía bên kia chiếc giường đã lạnh. Tôi duỗi thẳng các ngón tay, tìm kiếm hơi ấm của Prim nhưng chỉ cảm nhận được sự thô nhám của tấm vải bạt trải nệm. Con bé chắc đã có một giấc mơ tồi tệ và đã trèo sang giường ngủ với mẹ. Tất nhiên, con bé đã làm thế. Hôm nay là ngày chọn cống phẩm.
Tôi gối đầu lên khuỷu tay. Đã có đủ ánh sáng trên chiếc giường ngủ để nhìn rõ họ. Em gái tôi, Prim, đang cuộn tròn người sang một bên như một cái kén bên cạnh mẹ, má của hai người áp vào nhau. Khi ngủ, trông mẹ tôi như trẻ hơn, vẫn dáng vẻ mệt mỏi nhưng không đến nỗi héo mòn. Gương mặt Prim trong trẻo như giọt mưa, đáng yêu như anh thảo, loài hoa mà cô bé mang tên. Mẹ tôi có lẽ cũng đã từng rất đẹp. Hay đó là những điều mọi người đã kể với tôi.
Ngồi trên đầu gối của Prim, canh chừng cho con bé là con mèo xấu xí nhất trên đời với chiếc mũi dập nát, một nửa của một bên tai bị mất và một đôi mắt có màu của bí thối. Prim đặt tên nó là Buttercup, khăng khăng rằng cái bộ lông vàng xám xịt của nó tương xứng với một bông hoa mao lương vàng rực rỡ. Nó ghét tôi. Hoặc ít nhất cũng là không tin tưởng tôi. Mặc dù đã vài năm trôi qua, nhưng tôi nghĩ nó vẫn nhớ tôi đã cố gắng dìm nó trong thùng nước như thế nào khi Prim mang nó về nhà. Một con mèo nhỏ gầy giơ xương, bụng căng phồng lên vì giun, toàn thân lúc nhúc bọ chét. Điều cuối cùng mà tôi cần trên đời này là phải nuôi thêm một miệng ăn. Nhưng Prim đã ra sức van xin, thậm chí khóc lóc khiến tôi đành phải cho nó ở lại. Và điều đó hóa ra lại tốt. Mẹ tôi đã loại bỏ hết lũ kí sinh trùng, và nó hóa ra lại có tài bắt chuột, mặc dù chỉ bắt được vài con chuột hiếm hoi. Thỉnh thoảng, khi tôi làm thịt một con thú tôi săn được, tôi cho nó ăn bộ lòng. Nó dần dần không gào rít lên với tôi nữa. Ruột thú. Không gào rít. Đây là giới hạn gần gũi tối đa mà chúng tôi có thể tiến đến.
Tôi thả chân xuống giường và xỏ vào đôi bốt đi săn của mình – một miếng da mềm được quấn vừa khít với bàn chân. Tôi mặc quần, áo sơ mi, cuộn mái tóc đen dài đã được tết lại của mình vào chiếc mũ lưỡi trai, rồi chộp lấy chiếc túi đựng thức ăn của mình. Trên bàn, miếng pho mát nhỏ tuyệt vời làm từ sữa dê bọc trong lá cây húng quế được úp trong một chiếc bát gỗ để bảo vệ nó khỏi lũ chuột cũng như lũ mèo đói khát, là quà của Prim dành cho tôi trong ngày chọn cống phẩm. Tôi cẩn thận đặt miếng pho mát vào túi khi ra khỏi nhà.
Khu vực của chúng tôi tên là Seam, thuộc Đặc khu 12, vào giờ này thường lúc nhúc các thợ mỏ đang trên đường đến ca làm việc buổi sáng. Những người đàn ông và đàn bà với đôi vai còng xuống, các khớp gối sưng phồng, và nhiều người trong số họ từ lâu đã từ bỏ việc cố gắng cọ rửa bụi than khỏi các móng tay, móng chân sứt mẻ và các đường nét trên khuôn mặt hốc hác của mình. Nhưng hôm nay, các con phố nhem nhuốc xỉ than này lại hoàn toàn vắng vẻ. Buổi chọn cống phẩm đến 2 giờ mới bắt đầu, nên bạn ngủ ở nhà cũng được, nếu như bạn có thể ngủ.
Nhà của tôi ở sát vành đai của Seam. Tôi chỉ phải đi qua vài cánh cổng là đã tiến đến một cánh đồng hoang tàn, gọi là Meadow. Ngăn cách Meadow với khu rừng, thực tế là rào quanh Đặc khu 12, là một lưới sắt cao với các vòng dây thép gai quấn phía trên. Theo lý thuyết, nó sẽ có điện 24h/ngày để ngăn chặn dã thú trong rừng như các đàn chó hoang, báo sư tử, gấu trước đây từng tấn công các khu phố của chúng tôi. Nhưng kể từ khi chúng tôi may mắn chỉ có hai hoặc 3 tiếng đồng hồ có điện vào buối tối thì việc chạm vào hàng rào thường là an toàn. Mặc dù vậy, tôi luôn dành chút thời gian nghe ngóng thật cẩn thận xem có tiếng kêu ro ro chứng tỏ hàng rào có điện hay không. Và ngay lúc này thì nó im lặng như tờ. Nấp sau các bụi rậm, tôi nằm sấp bụng xuống và trườn qua một khe nhỏ ở hàng rào rộng 2 foot mà đã bị lỏng ra nhiều năm nay. Có một vài chỗ lỏng lẻo khác trên hàng rào, nhưng chỗ này gần nhà nên tôi thường xuyên vào rừng bằng lối này.

Trang: [1],2,3,7 [trang tiếp»]
Đến trang:
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
↑Lên đầu trang↑
Cùng thể loại
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
1234»
Game Online Hay
Fun Fact Ngẫu Nhiên
Ngáp có tính “truyền nhiễm”, khi bạn nhìn thấy ai đó ngáp, bạn rất dễ ngáp theo.
Thống kê
Online: 1
Hôm nay: 1
Tổng cộng: 19583
Liên hệ |Thông tin |Giúp đỡ
© 2013 eXtasy.wap.sh
All rights reserved