Extasy
MobileTruyen.Wap.Sh
Wap truyện mới của admin đây, mời các bạn vào ủng hộ nhé!!!
Thông Báo: Mình đã cập nhật đủ bộ truyện The Hunger Games. Mời bạn xem!!!
Tập 1 - Tập 2 - Tập 3
Chào Mozilla bây giờ là 13:01 ngày 31/01/25
↓Xuống cuối trang↓

CHƯƠNG 12

» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử

» Đăng lúc: 11:00 01/08/2013

» Lượt xem: 8306


Chắc chắn Peeta đã phá tan hình ảnh đôi tình nhân bất hạnh của chúng tôi. Hay cậu ấy chưa? Có thể, vì cậu ấy vẫn chưa tiết lộ nhiều về tôi, chúng tôi vẫn có thể có được chút lợi lộc từ việc đó. Có lẽ mọi người sẽ nghĩ rằng chúng tôi đã cùng nhau âm mưu việc gì đó nếu lúc này tôi tỏ ra là việc đó làm cho tôi thích thú.
Mặt trời lên cao trên bầu trời và mặc dù có vòm lá che thì vẫn quá sáng. Tôi lấy một ít mỡ thỏ bôi lên môi mình và cố gắng để không thở hổn hển, nhưng không có tác dụng. Đã cả một ngày trời và tôi đang bị mất nước rất nhanh. Tôi cố gắng và nghĩ về mọi thứ tôi biết trong việc tìm nước. Nước chảy xuống, nên thực tế, tiếp tục đi xuống thung lũng này không phải là không tốt. Nếu tôi có thể xác định được lối đi của các con thú hoặc phát hiện ra một thảm thực vật thực sự xanh tốt, chúng có thể giúp tôi tìm ra nhưng hình như không có gì thay đổi. Chỉ có một sườn dốc thoai thoải, chim chóc và những cây cối giống nhau.
Khi ngày trôi đi, tôi biết tôi đang đương đầu với khó khăn. Một chút nước tiểu tôi thải ra có màu nâu đen, đầu tôi đau nhức. Bề mặt khô khốc trên lưỡi tôi từ chối tiết nước bọt. Mặt trời làm mắt tôi hoa lên nên tôi lôi chiếc kính râm ra, nhưng khi tôi đeo chúng lên chúng tạo ra những hình thù ngộ nghĩnh trước mắt tôi, nên tôi chỉ nhét nó trở lại ba lô.
Đó là lúc chiều muộn khi tôi nghĩ rằng tôi đã tìm thấy sự giúp đỡ. Tôi nhìn thấy một cụm các bụi dâu và vội vàng hái lấy quả, để hút lấy nước dâu ngọt ngào từ những lớp vỏ mọng đó. Nhưng ngay khi tôi đưa chúng lên môi, tôi đã nhìn kỹ chúng. Điều tôi nghĩ là những quả dâu này có hình dạng hơi khác và khi tôi bóp vỡ một quả ra thì bên trong có màu đỏ như máu. Tôi không nhận ra loại dâu này, có thể chúng ăn được, nhưng tôi đoán đây là một loại bẫy xấu xa nào đó trong một phần công việc của các Nhà thiết lập Trò chơi. Mặc dù người hướng dẫn về thực vật trong Trung tâm Huấn luyện đã nhấn mạnh với chúng tôi là phải tránh những quả dâu trừ khi bạn chắc chắn 100% là chúng không có độc. Những thứ mà tôi đã biết, nhưng tôi quá khát nên phải nhớ đến lời nhắc nhở của cô ấy mới cho tôi sức mạnh để ném chúng đi.
Sự mệt mỏi đang bắt đầu tác động lên tôi, nhưng nó không phải sự mệt mỏi thông thường do đi bộ đường dài. Tôi phải dừng lại và nghỉ ngơi thường xuyên, mặc dù tôi biết phương pháp duy nhất cứu tôi khỏi sự ốm yếu này là phải tiếp tục tìm kiếm. Tôi thử một biện pháp khác – trèo lên một cái cây cao nhất có thể trong tình trạng yếu ớt của mình – để nhìn xem có dấu hiệu nào của nước không. Nhưng nhìn xa hết mức có thể theo bất cứ hướng nào, cũng chỉ có những rừng cây giống nhau trải dài bất tận.
Quyết định đi tiếp cho đến khi đêm xuống, tôi bước đi cho đến khi chân tôi vấp vào nhau và ngã xuống.
Kiệt sức, tôi cố lết lên một cái cây và buộc mình vào đó. Tôi không muốn ăn nhưng tôi mút chiếc xương thỏ chỉ để cho miệng mình hoạt động. Màn đêm buông xuống, bài quốc ca vang lên, và cao trên bầu trời tôi nhìn thấy hình ảnh của cô gái đó, rõ ràng là đến từ Đặc khu 8. Người mà Peeta quay lại để kết thúc mạng sống.
Nỗi sợ hãi của tôi đối với nhóm Chuyên nghiệp là rất nhỏ so với cơn khát đang thiêu đốt. Bên cạnh đó, họ đi theo hướng cách xa tôi và vào lúc này, họ cũng phải nghỉ ngơi. Với sự khan hiếm nước, họ thậm chí đã phải quay lại cái hồ để lấy nước.
Có lẽ đó cũng là cách giải quyết duy nhất cho tôi.
Buổi sáng đến trong tình trạng khốn khổ. Đầu tôi giật giật theo từng nhịp đập của trái tim. Một cử động nhỏ cũng đem lại những cơn đau nhói ở các khớp xương. Tôi rơi xuống hơn là nhảy xuống khỏi cây. Phải mất vài phút tôi mới thu dọn xong đồ đạc. Ở đâu đó trong đầu mình, tôi biết điều này là sai. Tôi phải hành động cảnh giác hơn, di chuyển gấp hơn. Nhưng đầu óc tôi như có một màn sương mù, và thật khó để hình thành một kế hoạch. Tôi dựa lưng vào gốc cây, một ngón tay rón rén vuốt ve bề mặt khô nhám của lưỡi mình khi tôi tính toán các lựa chọn của mình. Làm thế nào để tôi lấy được nước?

Trang: [«trang trước] 1,2,[3],4
Đến trang:
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
↑Lên đầu trang↑
Cùng thể loại
1234»
Game Online Hay
Fun Fact Ngẫu Nhiên
80% các giấc mơ (khi ngủ) là ác mộng.
Thống kê
Online: 1
Hôm nay: 3
Tổng cộng: 8306
Liên hệ |Thông tin |Giúp đỡ
© 2013 eXtasy.wap.sh
All rights reserved

XtGem Forum catalog