Polly po-cket
Extasy
MobileTruyen.Wap.Sh
Wap truyện mới của admin đây, mời các bạn vào ủng hộ nhé!!!
Thông Báo: Mình đã cập nhật đủ bộ truyện The Hunger Games. Mời bạn xem!!!
Tập 1 - Tập 2 - Tập 3
Chào Mozilla bây giờ là 13:04 ngày 31/01/25
↓Xuống cuối trang↓

CHƯƠNG 7

» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử

» Đăng lúc: 10:56 01/08/2013

» Lượt xem: 10889


Những Người thiết lập Trò chơi có mặt từ rất sớm, ngay từ hôm đầu tiên. Khoảng hai mươi người đàn ông và phụ nữ mặc áo choàng màu tím sậm. Họ ngồi trên khán đài cao xung quanh phòng tập, đôi khi đi loanh quanh quan sát chúng tôi, ghi chép gì đó, những lúc khác lại ăn uống tại bàn ăn thịnh soạn dài lê thê mà đã được chuẩn bị cho họ, tảng lờ hết chúng tôi. Nhưng dường như họ luôn để mắt đến cống phẩm của Đặc khu 12. Có vài lần tôi ngẩng lên và nhìn thấy một người đang dán mắt vào mình. Họ cũng hội ý với các huấn luyện viên trong bữa ăn của chúng tôi. Chúng tôi thấy tất cả họ đang tụ tập với nhau khi quay lại sau bữa ăn.
Bữa sáng và bữa tối được phục vụ ở tầng của chúng tôi, nhưng bữa trưa cả hai mươi tư cống phẩm ăn tại phòng ăn của nhà tập. Thức ăn được đặt trên những chiếc xe đẩy xung quanh phòng và bạn có thể tự lấy thức ăn cho mình. Các Cống phẩm Chuyên nghiệp thường tụ tập ầm ĩ quanh một chiếc bàn, như để chứng minh sự ưu việt của họ, rằng họ không sợ những người khác và coi những người còn lại chúng tôi không đáng chú ý đến. Hầu hết các cống phẩm khác đều ngồi một mình, như những con cừu bị lạc. Không ai nói gì với chúng tôi. Peeta và tôi ngồi ăn với nhau, và do Haymitch vẫn bắt buộc chúng tôi về việc đó, chúng tôi vẫn cố gắng nói chuyện thân thiện trong các bữa ăn.
Thật không dễ dàng gì để tìm ra một chủ đề. Nói chuyện về quê nhà thì thật đau buồn. Nói về hiện tại thì quá sức chiu đựng. Một hôm, Peeta dọn sạch giỏ bánh mì của chúng tôi và chỉ ra làm cách nào họ có thể trộn kỹ càng các đặc sản của các đặc khu trong bánh mì tinh chế của Capitol. Những ổ bánh mì hình con cá được nhuộm màu xanh của rong biển từ Đặc khu 4. Chiếc bánh cuộn hình trăng lưỡi liềm được rắc các loại hạt từ Đặc khu 11. Dù thế nào chăng nữa thì mặc dù nó được làm từ cùng một thứ nguyên liệu, nhìn nó vẫn ngon mắt hơn rất nhiều so với những chiếc bánh quy xấu xí hiếm hoi mà là thức ăn thông thường ở nhà.
“Và thế là cậu đã có nó,” Peeta nói, cho chỗ bánh mì trở lai giỏ.
“Cậu chắc là phải biết rất nhiêu,” tôi nói.
“Chỉ về bánh mì thôi,” cậu ấy trả lời. “Rồi, giờ thì cười lớn lên như thể chúng ta đang nói chuyện gì đó rất thú vị.”
Chúng tôi đều bật lên tiếng cười có vẻ khá thuyết phục và tảng lờ những ánh nhìn soi mói xung quanh.
“Được rồi, mình sẽ tiếp tục mỉm cười vui vẻ và cậu thì nói chuyện đi,” Peeta nói. Chỉ thị yêu cầu chúng tôi phải thân thiết với nhau của Haymitch đang làm cả hai chúng tôi mệt mỏi. Bởi vì suốt từ lúc tôi đóng sầm cửa phòng mình, không khí giữa chúng tôi luôn lạnh nhạt. Nhưng chúng tôi phải làm theo yêu cầu.
“Mình đã bao giờ kể với cậu lần mình bị một con gấu đuổi theo chưa nhỉ?” tôi hỏi.
“Chưa, nhưng nó có vẻ hấp dẫn đấy,” Peeta trả lời.
Tôi cố gắng làm cho mặt mình trở nên hào hứng khi tôi kể lại sự kiện, một câu chuyện có thật, mà khi đó tôi đã ngu ngốc thách thức quyền lợi của một con gấu đen đối với một tổ ong. Peeta cười và đặt câu hỏi rất đúng lúc đúng chỗ. Cậu ấy giỏi việc này hơn tôi.
Ngày thứ hai, trong khi chúng tôi đang thử ném lao, cậu ấy thì thầm với tôi. “Mình nghĩ chúng ta có một cái đuôi.”
Tôi ném mũi lao, việc mà thực ra tôi không quá tệ, nếu tôi không phải ném quá xa, và nhìn thấy cô bé đến từ Đặc khu 11 đang đứng phía sau chúng tôi một chút, quan sát chúng tôi. Cô bé mười hai tuổi, người mà gợi cho tôi hình

Trang: [«trang trước] 1,4,5,[6]
Đến trang:
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
↑Lên đầu trang↑
Cùng thể loại
1234»
Game Online Hay
Fun Fact Ngẫu Nhiên
Nếu muốn chụp ảnh bằng chiếc máy ảnh đầu tiên thế giới, bạn phải ngồi im trong 8 tiếng!
Thống kê
Online: 1
Hôm nay: 2
Tổng cộng: 10889
Liên hệ |Thông tin |Giúp đỡ
© 2013 eXtasy.wap.sh
All rights reserved