» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử
» Đăng lúc: 10:58 01/08/2013
» Lượt xem: 8546
“Cậu ấy giúp cháu được yêu mến! Và hãy thừa nhận đi, cháu có thể tận dụng tất cả sự giúp đỡ mà cháu có thể với sự kiện đó. Cháu chả có chút lãng mạn chết tiệt nào cho đến khi cậu ấy nói cậu ấy muốn cháu. Và bây giờ tất cả bọn họ đều muốn cháu. Tất cả những gì họ bàn tán bây giờ đều là về cháu. Đôi tình nhân bất hạnh đến từ Đặc khu Mười hai!” Haymitch nói.
“Nhưng chúng cháu không phải đôi tình nhân bất hạnh!” tôi phản đối.
Haymitch chộp lấy vai tôi và ghim chặt tôi vào tường. “Ai thèm quan tâm? Đó chỉ là một màn kịch lớn. Đó là việc cháu được nhận biết như thế nào. Sau cuộc phỏng vấn của cháu, điều nổi bật nhất ta có thể nói về cháu là cháu khá thú vị, mặc dù ngay cả điều đó cũng đã là một phép màu nhỏ rồi. Bây giờ thì ta có thể nói cháu là một người làm tan vỡ trái tim bao người khác. Ôi, ôi, ôi, các chàng trai ở quê nhà đã khao khát được quỳ dưới chân cháu như thế nào. Điều nào làm cháu nghĩ cháu sẽ có được nhiều nhà tài trợ hơn?”
Mùi rượu trong hơi thở của ông ấy làm tôi phát ốm. Tôi đẩy tay ông ấy khỏi vai và bước tránh ra xa, cố gắng làm đầu óc trở nên thông suốt.
Cinna tiến đến và ôm lấy tôi. “Ông ấy nói đúng, Katniss.”
Tôi không biết phải nghĩ gì. “Đáng lẽ cháu phải được báo trước, thì cháu đã không trông ngu ngốc như vậy.”
“Không, phản ứng của em thật hoàn hảo. Nếu em biết trước, nó sẽ trông không giống thật,” Portia nói.
“Cô ấy chỉ lo lắng về bạn trai cô ấy thôi,” Peeta cộc cằn, ném đi những mảnh vỡ dính máu của bình hoa.
Má tôi lại nóng bừng lên với ý nghĩ về Gale. “Mình không có bạn trai.”
“Gì cũng được,” Peeta nói. “Nhưng mình cá là anh ấy đủ thông minh để biết đây chỉ là một trò lừa bịp khi anh ấy xem nó. Bên cạnh đó, cậu cũng không nói rằng cậu yêu mình. Thế nên điều đó có gì nghiêm trọng chứ?”
Những lời nói đó đang thấm dần. Cơn tức giận của tôi cũng lắng xuống. Tôi bây giờ đang bị giằng xé giữa ý nghĩ tôi đã bị lợi dụng và ý nghĩ tôi đã được trao tặng một lợi thế. Haymitch đã đúng. Tôi đã sống sót qua cuộc phỏng vấn, nhưng tôi thực sự là gì chứ? Một cô gái ngu ngốc xoay tròn trong chiếc váy lấp lánh. Cười khúc khích. Khoảnh khắc duy nhất mà tôi thu hút được sự chú ý thực sự nào đó là khi tôi nói về Prim. So sánh điều đó với Thresh, sự trầm lặng, sức mạnh chết người của cậu ta, và tôi sẽ bị lãng quên ngay. Ngu ngốc, lung linh và dễ lãng quên. Không, không hoàn toàn bị lãng quên, tôi đã đạt mười một điểm trong kỳ huấn luyện.
Nhưng giờ đây Peeta đã biến tôi thành một tạo vật được yêu thương. Không chỉ tình yêu của cậu ấy. Tôi đã nghe cậu ấy kể rằng tôi có rất nhiều người hâm mộ. Và nếu khán giả thực sự nghĩ rằng chúng tôi yêu nhau… Tôi nhớ đến khán giả đã phản ứng mạnh mẽ như thế nào trước lời thú nhận của cậu ấy. Cặp tình nhân bất hạnh. Haymitch đã đúng, họ sẽ nhai đi nhai lại thứ vớ vẩn đó trên khắp Capitol. Đột nhiên tôi lại lo sợ rằng mình đã phản ứng không thích hợp.
“Sau khi cậu ấy nói cậu ấy yêu em, chị có nghĩ em cũng có thể sẽ yêu cậu ấy không?” tôi hỏi.
“Chị nghĩ vậy,” Portia trả lời. “Cái cách mà em tránh nhìn vào camera, đôi má ửng hồng e thẹn.”
Những người khác cũng xúm vào phụ họa theo.
“Cháu là vàng đấy, cháu yêu. Cháu sẽ có hàng dài các nhà tài trợ xếp hàng quanh tòa nhà này,” Haymitch nói.
Tôi bối rối về phản ứng của mình. Tôi bắt mình phải bày tỏ lòng biết ơn với Peeta. “Mình xin lỗi vì đã xô cậu.”
“Không sao đâu,” cậu ấy nhún vai. “Mặc dù điều đó đúng lý ra là phạm luật.”
“Tay cậu không sao chứ?” tôi hỏi.
“Chúng sẽ ổn thôi,” cậu ấy trả lời.
Trong sự im lặng sau đó, mùi thơm của bữa tối tỏa ra từ trong phòng ăn. “Thôi nào, đi ăn thôi,” Haymitch lên tiếng. Tất cả chúng tôi theo ông ấy vào bàn ăn và ngồi vào ghế. Nhưng sau đó Peeta chảy máu quá nhiều và Portia phải dẫn cậu ấy đi điều trị. Chúng tôi bắt đầu với món súp kem nấu với cánh hoa hồng mà không có họ. Vào lúc chúng tôi ăn xong, họ quay trở lại. Hai tay Peeta đã được quấn băng. Tôi không thể không cảm thấy tội lỗi. Ngày mai chúng tôi sẽ vào đấu trường. Cậu ấy đã cho tôi một ân huệ và tôi đã đáp trả bằng một vết thương. Tôi sẽ không bao giờ ngừng mắc nợ cậu ấy sao?