pacman, rainbows, and roller s
Extasy
MobileTruyen.Wap.Sh
Wap truyện mới của admin đây, mời các bạn vào ủng hộ nhé!!!
Thông Báo: Mình đã cập nhật đủ bộ truyện The Hunger Games. Mời bạn xem!!!
Tập 1 - Tập 2 - Tập 3
Chào Mozilla bây giờ là 16:09 ngày 31/01/25
↓Xuống cuối trang↓

CHƯƠNG 22

» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử

» Đăng lúc: 11:06 01/08/2013

» Lượt xem: 8307


“Không thì sao?” tôi hỏi.
“Không thì… thì…” Cậu ấy không thể nghĩ ra được gì hay ho. “Chỉ là cho mình một phút.”
“Vấn đề là gì?” tôi cười toe toét.
“Vấn đề là cả hai chúng ta đều còn sống. Điều mà càng củng cố thêm ý nghĩ trong đầu cậu là cậu đã làm một việc đúng đắn,” Peeta nói.
“Mình đã làm một việc đúng đắn,” tôi nói.
“Không! Chỉ là đừng, Katniss!” Cậu ấy siết chặt tay, làm đau tay tôi, và có sự giận dữ thực sự trong giọng cậu ấy. “Đừng chết vì mình. Cậu sẽ không cho mình thêm bất cứ ân huệ nào nữa. Được chứ?”
Tôi hốt hoảng bởi sự xúc động mãnh liệt của cậu ấy nhưng nhận ra một cơ hội tuyệt vời để có được thức ăn, nên cố gắng nắm bắt. “Có lẽ mình làm điều đó vì mình, Peeta, cậu có bao giờ nghĩ vậy không? Có lẽ cậu không phải người duy nhất… người lo lắng về… nó sẽ như thế nào nếu…”
Tôi lúng túng. Tôi không ăn nói trơn tru được như Peeta. Và trong lúc đang nói, ý nghĩ về việc thực sự mất đi Peeta dội lại tôi và tôi nhận ra tôi không muốn cậu ấy chết đến mức nào. Và nó không phải là vì các nhà tài trợ. Và nó cũng không phải vì những việc sẽ xảy ra khi quay trở về quê nhà. Và nó cũng không chỉ là vì tôi không muốn cô đơn. Đó chính là cậu ấy. Tôi không muốn mất đi cậu bé với chiếc bánh mì đó.
“Nếu sao, Katniss?” cậu ấy dịu dàng hỏi.
Tôi ước tôi có thể kéo cánh cửa chớp đóng lại, khóa kín khoảnh khắc này khỏi những con mắt tọc mạch của Panem. Ngay cả nếu nó nghĩa là mất đi nguồn thực phẩm. Bất kể tôi đang cảm thấy gì thì đó cũng là việc của tôi chứ không phải của bất cứ ai khác.
“Đó chính xác là loại chủ đề mà Haymitch đã dặn mình phải tránh xa,” tôi lảng tránh, mặc dù Haymitch chưa bao giờ nói gì về việc này. Thực tế, có lẽ lúc này ông ấy đang nguyền rủa tôi vì đã bỏ đi mất cơ hội trong một khoảnh khắc đầy cảm xúc như thế này. Nhưng Peeta dường như nắm bắt được nó.
“Thế thì mình sẽ chỉ phải tự mình điền vào chỗ trống thôi,” cậu ấy nói, và dịch lại gần tôi.
Đây là nụ hôn đầu tiên mà cả hai chúng tôi đều hoàn toàn tỉnh táo. Không ai trong chúng tôi mất đi ý thức do ốm hay đau đớn hay hoàn toàn bất tỉnh. Môi chúng tôi không bị thiêu đốt bởi cơn sốt hay cảm lạnh. Đây là nụ hôn đầu tiên mà tôi thực sự cảm thấy trong ngực mình xao động. Ấm áp và ham muốn. Đây là nụ hôn đầu tiên khiến tôi muốn hôn thêm một lần nữa.
Nhưng tôi không có được nó. Ừ thì tôi cũng có thêm một nụ hôn thứ hai, nhưng nó chỉ là một nụ hôn nhẹ trên chóp mũi bởi vì Peeta bị xao lãng. “Mình nghĩ vết thương của cậu lại đang chảy máu. Nào, nằm xuống, dù sao cũng đến giờ đi ngủ rồi,” cậu ấy nói.
Đôi tất của tôi giờ đã đủ khô để đi vào. Tôi để Peeta mặc chiếc áo khoác vào. Hơi lạnh ẩm thấp dường như cứa vào tận xương tôi, nên cậu ấy chắc là gần đóng băng rồi. Tôi cũng khăng khăng đòi canh gác trước, mặc dù không ai trong chúng tôi cho là có ai đó sẽ tới trong thời tiết này. Nhưng cậu ấy không đồng ý trừ khi tôi cũng nằm trong túi ngủ, và tôi đang run cầm cập nên thật vô ích để phản đối. Trái ngược hoàn toàn với hai đêm trước đây, khi tôi cảm thấy Peeta ở xa hàng triệu dặm, lúc này tôi hoàn toàn cảm nhận được sự gần gũi của cậu ấy. Khi chúng tôi đã ổn định chỗ nằm, cậu ấy kéo đầu tôi xuống gối lên tay cậu ấy, cánh tay kia ôm lấy tôi đầy bảo vệ ngay cả khi cậu ấy đã ngủ. Không ai từng ôm tôi thế này trong một thời gian dài. Từ khi cha tôi mất và tôi ngừng tin tưởng mẹ, không cánh tay của ai làm tôi cảm thấy an toàn như thế này.
Với sự trợ giúp của đôi kính, tôi nằm nhìn những giọt nước nhỏ lộp độp xuống nền hang. Nhịp nhàng và như ru ngủ. Vài lần, tôi thiếp đi một lúc và rồi giật mình tỉnh giấc, cảm thấy tội lỗi và tức giận chính mình. Sau ba hoặc bốn giờ, tôi không thể kìm được, tôi phải đánh thức Peeta bởi tôi không thể mở mắt ra nổi. Cậu ấy có vẻ không phiền gì.

Trang: [«trang trước] 1,2,3,[4],5
Đến trang:
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
↑Lên đầu trang↑
Cùng thể loại
1234»
Game Online Hay
Fun Fact Ngẫu Nhiên
Nếu muốn chụp ảnh bằng chiếc máy ảnh đầu tiên thế giới, bạn phải ngồi im trong 8 tiếng!
Thống kê
Online: 1
Hôm nay: 6
Tổng cộng: 8307
Liên hệ |Thông tin |Giúp đỡ
© 2013 eXtasy.wap.sh
All rights reserved