Insane
Extasy
MobileTruyen.Wap.Sh
Wap truyện mới của admin đây, mời các bạn vào ủng hộ nhé!!!
Thông Báo: Mình đã cập nhật đủ bộ truyện The Hunger Games. Mời bạn xem!!!
Tập 1 - Tập 2 - Tập 3
Chào Mozilla bây giờ là 10:24 ngày 31/01/25
↓Xuống cuối trang↓

CHƯƠNG 17

» Truyện: The Hunger Games - Đấu Trường Sinh Tử

» Đăng lúc: 11:04 01/08/2013

» Lượt xem: 7083

CHƯƠNG 17
Sức ép cùng với những lớp đất cứng của bãi đất trống dội lên người khiến tôi hoàn toàn tê liệt. Chiếc ba lô giúp giảm nhẹ một chút cú va đập. May mà ống tên bị mắc lại ở chỗ gập của khuỷu tay, không làm hỏng cả nó lẫn vai tôi, và chiếc cung thì được ôm chặt trong lòng. Mặt đất vẫn rung chuyển với những tiếng nổ. Tôi không thể nghe thấy chúng. Lúc này tôi không thể nghe thấy bất cứ thứ gì. Nhưng những quả táo chắc hẳn đã làm nổ đủ số mìn, gây ra những mảnh vỡ làm kích hoạt những quả mìn khác. Tôi cố dùng cánh tay che đi khuôn mặt mình khi những mảnh vỡ của mọi vật, một số mảnh đang bắt lửa, rơi rào rào xung quanh tôi. Một đám khói cay sè mắt tràn ngập không khí, không phải là một phương thuốc tốt nhất cho một ai đó đang cố gắng lấy lại khả năng hít thở.
Sau khoảng một phút, mặt đất ngừng rung lắc. Tôi nằm cuộn tròn sang một bên và tự cho mình một khoảnh khắc thỏa mãn trước khung cảnh đống đổ nát đang cháy âm ỉ mà mới đây chính là chiếc kim tự tháp. Bọn Chuyên nghiệp có vẻ sẽ không cứu được bất cứ thứ gì ra khỏi đó.
Mình tốt hơn là phải rời khỏi đây, tôi nghĩ. Bọn chúng chắc là đang chạy thẳng đến đây. Nhưng khi tôi đứng dậy, tôi nhận ra rằng trốn đi có lẽ không hề đơn giản. Tôi đang bị choáng. Không phải loại chao đảo nhẹ nhàng, mà là loại chóng mặt khiến cây cối như đang bổ nhào xuống xung quanh bạn và khiến cho mặt đất như đang nổi sóng dưới chân.
Tôi đi vài bước và không hiểu sao kết thúc bằng việc ngã khụy trên hai tay và đầu gối. Tôi đợi một vài phút để tình trạng này qua đi, nhưng nó không biến mất.
Sự hoang mang bắt đầu dâng lên. Tôi không thể ở đây. Biến khỏi đây là việc cần thiết. Nhưng tôi không thể bước đi hay nghe thấy gì. Tôi áp một tay vào tai trái, cái tai mà đã hướng về phía vụ nổ, và nó đang chảy máu. Có phải vụ nổ đã làm tôi bị điếc không? Ý nghĩ đó làm tôi khiếp sợ. Tôi phụ thuộc rất nhiều vào đôi tai cũng như đôi mắt mình để làm thợ săn, có lẽ không chỉ là đôi khi. Nhưng tôi không thể tỏ ra sợ hãi. Chắc chắn, khẳng định là tôi đang được tường thuật trực tiếp trên màn hình của toàn bộ Panem.
Không có vệt máu nào hết, tôi tự nhủ và cố gắng kéo mũ áo trùm lên đầu, buộc dây lại dưới cằm bằng các ngón tay không chịu hợp tác. Việc đó giúp thấm máu đi. Tôi không thể đi, nhưng liệu tôi có thể bò không? Tôi ngập ngừng tiến về phía trước. Đúng, nếu tôi đi rất chậm, thì tôi có thể bò. Phần lớn khu rừng sẽ có không thiếu chỗ ẩn núp. Hy vọng duy nhất của tôi là có thể quay trở lại bụi rậm của Rue và trốn kỹ trong đám cây cỏ. Tôi không thể để mình bị bắt gặp ở chỗ trống trải này trong khi đang ngã khụy. Tôi sẽ không chỉ phải đối mặt với cái chết, mà chắc chắn đó sẽ là một cái chết chậm chạp và đau đớn dưới tay Cato. Ý nghĩ về việc Prim sẽ phải nhìn điều đó thôi thúc tôi kiên trì dịch từng chút một về chỗ ẩn náu.
Một phát nổ nữa làm tôi ngã sóng soài. Một quả mìn còn sót lại, bị nổ tung do tác động của những chiếc hòm gỗ gãy vụn. Điều này xảy ra thêm hai lần nữa. Tôi nhớ lại hình ảnh những hạt ngô cuối cùng nổ tung khi tôi và Prim nổ bỏng ngô trong bếp lúc còn ở nhà.
Nói rằng tôi trốn được vừa kịp lúc đã là sự giảm nhẹ. Đúng ra tôi chỉ vừa mới lê được người vào đám lá hỗn độn dưới gốc những bụi cây khi Cato xuất hiện, lao vào bãi đất trống, theo sau là đồng bọn. Cơn thịnh nộ của hắn điên cuồng đến mức tức cười – vậy là người ta thực sự giật tóc và đấm xuống đất – nếu như tôi không biết trước rằng điều đó là nhằm vào tôi, vào những gì tôi đã gây ra cho hắn. Thêm vào đó, vị trí rất gần của tôi, sự bất lực trong việc trốn chạy hay tự vệ, và thực tế, tất cả mọi thứ khiến tôi rất sợ hãi. Tôi mừng vì chỗ ẩn nấp của tôi làm cho các camera không thể quay cận mặt vì tôi đang cắn móng tay như thể không sống được đến ngày mai. Gặm nhấm hết những mẩu cuối cùng của lớp sơn móng tay, cố gắng ngăn hai hàm răng không đập vào nhau lập cập.

Trang: [1],2,3,4 [trang tiếp»]
Đến trang:
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
↑Lên đầu trang↑
Cùng thể loại
1234»
Game Online Hay
Fun Fact Ngẫu Nhiên
Sau 10 ngày, các chồi (nụ) vị giác "già" sẽ được thay thế bởi các chồi vị giác "non". Chính vì vậy mà những lúc chúng ta cảm thấy "nhạt miệng" chẳng vì lí do ốm đau nào thì đó là sự thay đổi chồi vị giác.
Thống kê
Online: 1
Hôm nay: 1
Tổng cộng: 7083
Liên hệ |Thông tin |Giúp đỡ
© 2013 eXtasy.wap.sh
All rights reserved