Polly po-cket
Extasy
MobileTruyen.Wap.Sh
Wap truyện mới của admin đây, mời các bạn vào ủng hộ nhé!!!
Thông Báo: Mình đã cập nhật đủ bộ truyện The Hunger Games. Mời bạn xem!!!
Tập 1 - Tập 2 - Tập 3
Chào Mozilla bây giờ là 15:51 ngày 31/01/25
↓Xuống cuối trang↓

Chương 2

» Truyện: Chạng Vạng – Twilight

» Đăng lúc: 17:53 11/08/2013

» Lượt xem: 2948





Đêm hôm ấy hoàn toàn tĩnh lặng. Tôi làm luôn một giấc đến sáng, người mệt nhoài.



Những ngày còn lại trong tuần không có gì đặc biệt. Tôi đã bắt đầu quen thuộc với tất cả các lớp. Cho đến thứ Sáu, tôi đã có thể nhận ra một cách dễ dàng, nếu không là tên thì cũng là gương mặt của hầu hết các bạn trong trường. Giờ thể dục, đồng đội của tôi không chỉ đỡ banh hộ tôi mà còn nhanh chóng di chuyển lên trước để che chắn khi đối phương nhận ra điểm yếu của tôi mà tấn công.



Edward Cullen vẫn không đến trường.



Mỗi ngày, cứ thấy anh chị em của Edward vào quán ăn tự chọn mà không thấy hắn ta đâu là tôi lại áy náy, bất an. Nhưng rồi dần dần tôi cũng nguôi ngoai, lại thanh thản nhập cuộc với nhóm bạn trong các buổi ăn trưa. Hầu hết đề tài chuyện phiếm của chúng tôi đều xoay quanh chuyến đi chơi ở bãi biển La Push vào hai tuần tới do Mike khởi xướng. Tôi được mời, và dĩ nhiên là đã đồng ý, vì lịch sự nhiều hơn là thực lòng muốn đi. Các bãi biển lúc này chắc hẳn cũng đang khô cằn và nóng bức.



Thứ Sáu, tôi đã có thể hoàn toàn tự nhiên, vui vẻ bước vào lớp sinh học mà không còn lo sợ phải chạm trán với gã Edward nữa. Theo tôi thì hắn ta đã vĩnh viễn rời khỏi trường học. Tôi cố gắng thôi không suy nghĩ nhiều đến con người đó, nhưng không thể lúc nào tôi cũng gạt được ra khỏi đầu nỗi ám ảnh rằng chính mình là nguyên nhân của sự vắng mặt ấy, dù rằng lý do này xem ra có vẻ hơi bị lố bịch.



Tuần đầu tiên của tôi ở Forks đã trôi qua một cách lặng lờ. Bố Charlie vốn không quen ở mãi trong căn nhà thường xuyên trống trải, đã dành gần hết cả tuần để đi trực. Còn tôi thì luôn dành thời gian để dọn dẹp nhà cửa, làm bài tập và viết cho mẹ những e-mail tràn đầy những điều vui vẻ giả tạo. Thứ Bảy, tôi lái xe đến thư viện, khổ nỗi kho sách ở đây nghèo nàn quá, khiến tôi cũng ngại làm thẻ. Tôi quyết định sẽ dành ra một ngày gần nhất để đến Olympia hay Seattle mà tìm một nhà sách thật to. Bất giác tôi nghĩ đến lượng xăng sẽ phải chi cho chiếc xe tải mà rùng mình ớn lạnh.



Đã là ngày cuối tuần rồi mà mưa vẫn rơi. Đó là những cơn mưa nhẹ nhàng và êm ả khiến tôi có thể dễ dàng chìm sâu vào giấc ngủ.



Sáng thứ Hai, khi vừa cho xe vào bãi, tôi đã được mọi người chào đón. Dù không thể nào biết hết được tên của các bạn học cùng trường, nhưng tôi cũng vẫn giơ tay vẫy chào và mỉm cười đáp lại. Sáng nay, thời tiết có lạnh hơn, nhưng may mà không có mưa. Trong lớp quốc văn, như thường lệ, Mike vẫn ngồi cạnh tôi. Cả lớp tổ chức một cuộc thi đố vui xung quanh tác phẩm Đỉnh gió hú. Thật dễ mà cũng thật vui.



Sau cùng, còn đọng lại nơi tôi duy nhất là một cảm giác dễ chịu và khoan khoái, thật là vượt ra khỏi tất cả những gì tôi có thể nghĩ ra, vượt ra khỏi tất cả những gì tôi có thể trông đợi ở cái nơi khỉ ho cò gáy này.



Chúng tôi cùng nhau bước ra khỏi lớp, ngoài trời đầy những hạt bông tròn, màu trắng, lất phất bay trong không gian. Tôi nghe có tiếng những người hét lên với nhau đầy phấn khích. Một cơn gió lạnh vừa sượt qua má, qua mũi tôi.



- Ôi chao - Mike trầm trồ - Tuyết đấy.



Tôi nhìn quanh, những bông tuyết trắng rơi đã lấp lối vỉa hè, chúng chao đảo, lờ đờ bay qua mặt tôi.



- Ớ.



Tuyết. Nó phá hỏng ngày vui của tôi rồi.



Mike ngó tôi chăm chăm.



- Cậu không thích tuyết à?


Trang: [«trang trước] 1,3,4,[5],6,7,10 [trang tiếp»]
Đến trang:
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
↑Lên đầu trang↑
Cùng thể loại
1234»
Game Online Hay
Fun Fact Ngẫu Nhiên
Alexander Graham Bell là người phát minh ra điện thoại không bao giờ gọi điện cho vợ vì bà ta bị điếc.
Thống kê
Online: 1
Hôm nay: 6
Tổng cộng: 2948
Liên hệ |Thông tin |Giúp đỡ
© 2013 eXtasy.wap.sh
All rights reserved